Chuyện sau đó, Đỗ Thu Nương cũng chẳng muốn xem. Nàng chỉ quan tâm Đỗ Kim Bảo đang ở đâu, trực giác cho nàng biết, Đỗ Kim Bảo tuyệt đối có liên quan đến chuyện này, đáng giận là hiện giờ Kim Bảo đã biến đâu mất tăm.
Đỗ Kim Bảo được tìm thấy vào ngày thứ ba sau vụ cháy.
Cả nhà Đỗ Thu Nương lặng lẽ đi tìm Đỗ Kim Bảo khắp nơi. Đến ngày thứ ba, có một thợ săn lên núi gặp mưa, lúc kiếm chỗ tránh đã gặp Đỗ Kim Bảo đang ngất xỉu vì vài ngày không được ăn cơm, cộng thêm căng thẳng quá độ. Thợ săn kia tự mình đưa Đỗ Kim Bảo về nhà họ Đỗ.
Đỗ Thu Nương đã ba ngày không thể ngon giấc, nghe tin Đỗ Kim Bảo, lập tức chạy như bay về nhà. Lúc nàng tới Đỗ Kim Bảo đã tỉnh, nhưng cũng không ăn uống tí nào, chỉ lo lắng ngẩn người. Đỗ Thu Nương thấy vậy, lập tức tát một cái thật mạnh lên mặt Đỗ Kim Bảo, khóc nói “Đồ đáng chém ngàn đao! Ngươi đã chạy đi đâu? Cả nhà lo lắng sắp chết rồi có biết không?!”
Đỗ Kim Bảo ôm Đỗ Thu Nương khóc nói, “Tỷ, đệ giết người rồi!”
Thì ra, đêm đó, lúc Đỗ Kim Bảo trốn khỏi phòng chứa củi, một lòng muốn dẫn Tô Thiên Lạc bỏ trốn nên mới mò tới trước cửa sổ phòng Tô Thiên Lạc vào đêm hôm khuya khoắt, không ngờ lại nghe trong đó có tiếng gì là lạ. Đỗ Kim Bảo thầm nghĩ không ổn, bèn đâm thủng giấy dán cửa sổ xem thử rốt cuộc có chuyện gì, thì thấy Tô Thiên Lạc và phụ thân Trương Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/7231/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.