“Thế nào? Có bị thương không?” Phạm Trường An vừa vào nhà, Phạm lão phu nhân đã vội vàng đứng dậy hỏi.
“Không sao hết ạ! Từ hôn, sính lễ cũng lấy về rồi. Mọi người đều ổn.” Phạm Trường An đáp.
Phạm lão phu nhân cau mày nói “Trương Tam là đồ tể, đụng tới dao là không thể coi thường được. Đỗ lão hán lại quá kích động. Bình thường Thu Nương là một đứa hiểu lý lẽ sao hôm nay không đứng ra khuyên phụ thân? Nghe nói Thu Nương cũng cầm dao thách Trương Tam phải không? Nha đầu này thật là… nó có thể ngang tàng hơn một đồ tể sao? Vô ý để bị thương thì làm thế nào?”
Phạm lão phu nhân định ra hôn ước này cũng bởi vì nghĩ Phạm Trường An là một đứa quá thật thà, Đỗ Thu Nương lại là cô nương biết tính toán, hai người thành thân, nhất định có thể sống an ổn qua ngày, nhưng nay xem ra Đỗ Thu Nương vẫn còn hơi lỗ mãng. Phạm lão phu nhân khó tránh khỏi có chút bất mãn.
Phạm Trường An thấy tổ mẫu có vẻ không hài long lắm, bèn nói “Tổ mẫu, hay là, chúng ta từ hôn đi!”
“Nói bậy gì đó!” Lão thái thái véo tay Phạm Trường An một cái, nói “Thu nương có chỗ nào không được mà con lại muốn từ hôn?!”
“Nàng lỗ mãng, hung hãn, còn đi náo loạn ở khắp nơi! Là một người chuyên gây phiền phức! Hơn nữa, nàng cũng lớn tuổi….” Phạm Trường An cúi đầu nói.
“Tiểu tử này…..” Phạm lão thái thái vừa rồi còn giận việc Đỗ Thu Nương hành động lỗ mãng, nay nghe Phạm Trường An chỉ trích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/7218/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.