Ban ngày Tần Viễn lôi Đỗ Thu Nương đi xem đàn sói khiến nàng cảm thấy cực kỳ buồn nôn. Giờ thấy hắn, nàng lập tức lui về sau một bước theo bản năng, cố gắng trấn tĩnh đánh giá tình hình. Bốn phía của căn phòng đều là tường, lối ra duy nhất là cửa chính thì đã bị Tần Viễn khóa chặt.
Trong lúc Đỗ Thu Nương đang suy nghĩ cách chạy trốn thì Tần Viễn đã tiến lên, bắt lấy búi tóc của nàng. Đỗ Thu Nương bị đau, nhấc chân đá hắn, nhưng hắn phản ứng nhanh hơn, vươn tay giữ chặt đầu gối nàng, rồi dùng bàn tay còn lại tát một cái thật mạnh lên mặt nàng.
Đỗ Thu Nương cảm thấy đầu ‘ông’ một tiếng, trong miệng toàn mùi máu tươi chảy ra từ khóe miệng bị rách. Nàng đảo tay qua hất vỡ đống ly trên bàn, tạo tiếng động gây sự chú ý cho bên ngoài.
Thị vệ đứng gác bên ngoài nghe tiếng, chần chờ một hồi mới nói, “Thiếu gia, đã xảy ra chuyện gì sao?” “Cút đi!” Tần Viễn quát lên. Thị vệ kia lại nói “Thiếu gia, các huynh đệ đã nhận lệnh của Nhị điện hạ phải bảo vệ an toàn cho phu nhân….”
“Cứu mạng! Hắn muốn giết người!” Lúc này Đỗ Thu Nương chỉ biết trông cậy vào thị vệ kia, xem hắn như cọng rơm cứu mạng. Tần Viễn như chó điên, Trương Bác Hưng lại chưa tới, kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không hay, nàng đã hết cách. Nhưng nàng vừa dứt lời, đã nghe thấy có kẻ nào đó trách mắng thị vệ kia, “To gan! Thiếu gia nhà ta là cữu cữu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/2129450/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.