Hoàng tử bị rách quần, nhi tử của Tả thừa tướng lại té chổng mông. Trương Sưởng càng thấy sợ hãi hơn, trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết, đắc tội phe nào cũng chỉ có một đường chết! Chỉ trong chớp mắt, hắn hạ quyết tâm, nói với cọp mẹ nhà hắn, “Lão bà, ta biết sai rồi, ta không nên đi thanh lâu!”
“Cái gì?” Lão bà Trương Sưởng quát lên một tiếng, vươn tay tát một cái, rồi dộng thêm một quyền vào ngực hắn. Trương Sưởng lập tức té xuống đất, hôn mê bất tỉnh, đúng như ý nguyện….
Lúc này, Tần Viễn đã lồm cồm bò dậy, rồi nhảy dựng lên, chỉ vào Phạm Trường An và Trương Bác Hưng tức giận tới mức cảm giác như từng sợi tóc của hắn cũng đang run run, “Ngươi…. Các ngươi……”
Phạm Trường An và Trương Bác Hưng đồng thời lui về sau một bước, nhìn Tề Nhạc. Tề Nhạc bèn nói, “Thật xin lỗi! Ta không cẩn thận đạp phải vạt áo của ngươi….”
Người ta thường nói, lạc đà dù gầy cũng to hơn ngựa, Tần Viễn dù phách lối cách mấy cũng không dám ngang nhiên động tới Tề Nhạc, đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt, không cách nào phát tiết. Lúc này đã có người tiến lên nâng Tề Phong dậy, cũng may vạt áo của hắn dài, chỗ rách lại khá kín nên có thể che được. Tề Phong mặc dù rất tức tối vẫn vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên, phủi phủi bụi trên người, trầm mặt nói, “Tần Viễn, không được vô lễ với hoàng huynh!”
Sỉ nhục này, hắn và Tần Viễn chỉ có thể nhịn.
Gặp chuyện như vậy vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/2129433/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.