Đỗ Thu Nương để nguyên y phục nằm trên giường, mơ màng thiếp đi. Đột nhiên nàng cảm thấy cả người lạnh lẽo, dần dần lâm vào ác mộng không thể thoát được, muốn mở miệng nói gì đó cũng nói không ra. Nàng càng giãy giụa, lại càng không thể nhúc nhích, cho đến khi có một luồng ấm áp ùa đến chạm vào người, nàng mới tỉnh lại.
Đỗ Thu Nương vừa mở mắt ra đã thấy khuôn mặt phóng đại của Phạm Trường An. Hắn đang nằm bên cạnh nàng, có vẻ mệt mỏi. Hai mắt Đỗ Thu Nương nóng lên, ôm chặt lấy Phạm Trường An không chịu buông, rồi hung hăng nhéo hông hắn mắng, “Chàng đi đâu vậy?”
Phạm Trường An cũng ôm chặt Đỗ Thu Nương, nói, “Thu Nương, đừng nhéo ta, đau.”
Lần này hai người đã xa nhau nửa tháng, lúc này dùng sức ôm đối phương thật chặt, hận không thể cầm một sợi dây trói chặt người kia lại không cho rời khỏi mình.
Đỗ Thu Nương vùi mặt trước ngực Phạm Trường An, trong lòng chua xót, tay vẫn không thả ra, vừa nhéo hắn vừa mắng, “Nói, có phải chàng đã trà trộn vào cái nơi quỷ quái đó từ sớm rồi đúng không? Vậy mà cứ trơ mắt nhìn ta lo lắng không tới tìm ta?!”
“Ta sợ nàng không khống chế được cảm xúc để lộ sơ hở.” Phạm Trường An đau tới mức nhe răng, thấy Đỗ Thu Nương khóc, bèn luống cuống cầm ống tay áo của hắn lau nước mắt cho nàng. Khổ nỗi hắn vừa về tới, chưa kịp thay đồ, trên áo vẫn còn dính đầy mùi son phấn của Cửu di nương. Đỗ Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/2129418/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.