Các năm trước, thi Hương luôn là các tỉnh các châu tự chấm tự chọn thí sinh đậu, nhưng sau vụ án ở Kiến Châu, nhằm tránh xảy ra chuyện tương tự triều đình quyết định sau khi các tỉnh các châu yết bảng xong, phải gởi các bài được chọn về kinh thành cho Lễ bộ kiểm tra lại xem trong số những người đậu có ai chép bài của nhau hay, văn vẻ không hợp không.
Vốn Phạm Trường An đã đạt Giải Nguyên ở kinh thành, nhưng trong lúc kiểm tra bài lại lòi ra một chuyện hết sức phiền phức.
Thi Hương tổng cộng ba phần, phần đầu là khảo sát năng lực hiểu biết về lịch sử của thí sinh, Phạm Trường An tham gia biên soạn ‘Sử ký Đại tề’ tất nhiên học được không ít kiến thức về lịch sử, dễ dàng đối phó với loại đề này. Điều không ngờ là ở Kiến Châu lại có một bài thi được Giải Nguyên cũng giống bài Phạm Trường An như đúc từ chữ viết đến tư tưởng, văn phong có một không hai của hắn.
Nếu không do thái tử đặt hai bài thi ở trước mặt cho Phạm Trường An tự xem, Phạm Trường An cũng không thể tin, trên đời lại có chuyện trùng hợp tới mức đó. Lúc này nhờ thái tử đứng ra bảo đảm, mới đè chuyện này xuống được, vốn thái tử muốn tới Kiến Châu gọi vị Giải Nguyên kia về kinh hỏi cho rõ ràng, nhưng người còn chưa phái đi, thì vị thí sinh kia có lẽ là do vô cùng phấn khích khi biết đậu Giải Nguyên đã trầm mê tửu sắc mấy ngày liên tục, rốt cuộc đột tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/2129413/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.