Trấn Trường Bình có một con đào bao quanh bảo vệ, trên đó xây khá nhiều đình nghỉ mát hình bát giác để người đi đường khi mệt có thể vào nghỉ chân một chút.
Lúc Đỗ Thu Nương đến chỗ cái đình nghỉ mát được chỉ định thì trong đó đã có khoảng sáu nha hoàn chia nhau đứng thành hai hàng và một thiếu phụ đang đưa lưng về phía nàng. Vạt váy của thiếu phụ bị gió thổi bay bồng bềnh cộng thêm làn da trắng như tuyết khiến người ta vừa nhìn đã yêu.
Cách mấy tháng, Đỗ Thu Nương cho rằng kiếp này nàng sẽ không gặp lại Trương Thu Hoa một lần nào nữa, không ngờ số phận trêu ngươi, chẳng những khiến nàng gặp lại Trương Thu Hoa, mà còn cho cuộc sống của Trương Thu Hoa không hề tệ.
“Trương Thu Hoa!” Đỗ Thu Nương kêu to, đang định đi vào đình thì bị mấy nha hoàn ngăn lại.
Trương Thu Hoa xoay người, giơ tay lên ý bảo nha hoàn lui ra, đùng khăn tay che miệng làm bộ e thẹn cười một tiếng, rồi bước qua cầm tay Đỗ Thu Nương nói, “Bọn nha hoàn này đúng là có mắt không tròng! Ngươi là phụ mẫu tái sinh của ta, bọn chúng lại dám cản ngươi!” Trương Thu Hoa tỏ vẻ vô cùng thân thiết, ai không biết còn nghĩ rằng hai người là tỷ muột thất lạc nhiều năm ấy chứ!
Đỗ Thu Nương lạnh lùng hất tay Trương Thu Hoa ra. Trương Thu Hoa cũng không giận, kêu bọn nha hoàn dọn bánh ngọt lên bàn, rồi phất phất tay cho nha hoàn lui xuống.
“Đỗ Thu Nương, ngươi tranh thủ nếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-tieu-nuong-tu/2129403/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.