Trong đám người, Lý bà tử xem mọi người đều nhìn chính mình chằm chằm, trong lòng đắc ý, đôi tay tiến vào trong tay áo lấy ra một đống hạt dưa, ‘ cắn ’ thanh thúy “Chuyện này ta ai cũng chưa nói cho. Các ngươi nghe xong nhớ giữ miệng.”
Mọi người vội gật đầu.
Lý bà tử phun ra một ngụm vỏ hạt dưa, mí mắt tràn đầy nếp gấp bị gió thổi đến muốn nhắm tịt lại, “Huyện lão gia là đại quan, lão bà tử không dám nói. Nhưng tức phụ của hắn kia rất nổi danh, là Bạch gia đại cô nương làm sinh ý tửu lầu trên trấn.”
“Nha, Bạch gia đại cô nương? Kia chính là người khó lường.”
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ ba đầu sáu tay?”
“Đừng nói bừa! Bạch gia đại cô nương là cái người khó lường. Chưa xuất giá đã tiếp nhận sinh ý tửu lầu trong nhà, lúc đó Bạch gia vốn sắp suy tàn, ai nghĩ tới Bạch gia đại cô nương một tay chưởng gia, nói là được thần tiên chỉ điểm đều không khoa trương.”
Một người chen vào : “Các ngươi đừng không tin, làng trên xóm dưới này, ai chưa từng đi trong huyện họp chợ. Ngươi hỏi thăm xem, Bạch gia đại cô nương đó là người lợi hại ra sao....”
Người này còn muốn nói nữa, Lý bà tử đẩy hắn một chút, “Nói đến chính là vị này. Bạch đại cô nương làm buôn bán lợi hại, làm chính thất tức phụ của quan lão gia càng có thủ đoạn.”
Nói tiếp: “Liền nói hậu viện này dù thêm bao nhiêu nữ nhân, ai cũng lướt không qua vị Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hanh-phuc-cua-nhi-phong-vuong-gia/2491062/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.