CHƯƠNG 4
Thích là một chuyện, làm được lại là chuyện khác.
Và câu chuyện cúp điện.
Hôm nay tác giả phát điên, ngủ lúc ba giờ và dậy lúc năm giờ, đem đôi mắt đầy tơ máu, mở không nổi và bị rát, khuôn mặt nóng giận của mình mà đi lòng vòng trong căn hộ.
Nam nhân tám giờ mới dậy, tác giả không dám làm liều mà gây rối, bởi nam nhân mà bị phá rối giấc ngủ sẽ khủng bố gấp trăm gấp ngàn lần.
Dù quạo quọ rất nhiều, nhưng lại không dám phá phách này nọ.
Chỉ có thể đi ra, đi vào từ phòng khách thẳng xuống phòng bếp, đi tiếp ra ban công lạnh ngắt, đầy sương của buổi sáng và trượt ngã ngoài đó.
Tác giả thở dài nằm bất động ở ban công.
[Thật thảm hại!!!]
Sao không đi tập thể dục à?!?.
Tác giả có bệnh lười kinh niên, chỉ tưởng tượng tới việc đi lại cũng khiến tác giả mệt mỏi từ tâm hồn tới thể xác. Với lại nếu lú mặt ra ngoài thì sẽ phải nói chuyện.
Mà sáng sớm bắt tác gia mở miệng thì là điều rất khó khăn. Bởi nếu mở miệng chắc chắc sẽ toàn mắng chửi, hoặc những từ ngữ không được tốt đẹp. Nên nữ chính không dám ra ngoài, sẽ mất hình tượng ngoan hiền bấy lâu!!!
“Mẹ nó!! thật ức chế”_ tác giả vô cùng chán nản mà phán cho đời.
Lúc này, tia sáng của hừng đông bắt đầu xuất hiện, rất nhiệt tình soi rọi những tia sáng chỉ có màu sắc là có vẻ ấm áp của mình đi khắp xung quanh.
Kế đến thì nhanh chóng nhường chỗ cho mặt trời với những tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-va-chuyen-tinh-ai-cua-mot-tac-gia/53076/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.