“Tiểu thư, hôm qua, cậu Dương có đến tìm”_quản gia Thịnh rất bình tĩnh chắp tay sau lưng, đứng ở đầu dưới cầu thang thông báo
Lời này nói ra liền khiến nữ nhân hụt chân, cứ như vậy lăn xuống ba bậc thang cuối. Ông thấy vậy, vội vàng cúi người xuống đỡ dậy người kia. Nữ nhân nhìn ông, rồi lại nhìn ra ngoài, lắp bắp hỏi_”Là, là khi nào?”
“Lúc chiều tối, tiểu thư. Tôi nghĩ ít nhất, tiểu thư nên qua bên đó”
Liền ngay lập tức lắc đầu không chần chừ cùng ánh mắt như đang gặp phải chướng khí_”Không, nhất định không đi”
“Chỉ sợ...”
“Không, không tới mức đó đâu”_tay ôm lấy chỗ đau trên trán, chậm chạp đứng dậy_”Lần này chắc chắn không như lần trước đâu. Anh ta có còn trẻ như lúc trước đâu”
“Cô không sợ cậu ấy nguy hiểm hơn lúc trước sao?”
“….”_nữ chính vẻ mặt ngay lập tức như mất hết máu nhìn qua quản gia nhà mình, tay vội nắm chặt cánh tay ông_”Trán có chảy máu không?”
Ông có chút ngạc nhiên nhìn nữ nhân, thở dài, lắc đầu_”Vẫn bình thường”
“Kì vậy?”
“Cô thật sự không lo sao?”
Nữ nhân vẻ mặt bình tĩnh mà lắc đầu trả lời quản gia Thịnh_”Không, chưa tới lúc, không ai bị ảnh hưởng đâu”
“Tiểu thư, cô không nhớ bản thân luôn nhắc nhở người khác không có gì là tuyệt đối sao?”
Cô ngập ngừng giở tay ra khỏi trán, có chút e ngại nhìn lên rồi sau đó lại nhìn quản gia nhà mình, mỉm cười thật thân thiện, vưgiow ta hai tay, nắm lấy hai vai của ông_”Cho nên, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-va-chuyen-tinh-ai-cua-mot-tac-gia/2460922/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.