Bạn lâu gặp lại không liên lạc nếu yêu cầu gặp lại thì nhất định không có chuyện nghiêm trọng thì cũng có việc cần nhờ!!
Từ sau sự kiện tai nạn cùng việc chuyển nhà chóng vánh, tác giả rất ngoan ngoãn nằm yên ở nhà gõ bàn phím, còn mọi việc đều đổ qua cho nam nhân sắp xếp. Thật sự thì không phải nam nhân không cho đụng đến mà đơn giản và thực tế là bởi vì tác giả lười, không thèm màng đến.
Nếu thật sự ai đó có mắng nữ nhân này ích kỉ, à thật sự có rồi.
Có một lần nữ chính đang đi cùng bạn thì bị người ta đột ngột xông tới chỉ thẳng mặt và mắng
“Cô là đồ ích kỉ”_một ai đó van xin được giấu mặt chỉ thẳng mặt nữ chính cho biết
Cô bạn bên cạnh định bùng nổ, tác giả lại nhanh hơn một bước, vỗ vai cô bạn, mỉm cười hoà nhã nhìn người mới đến_“À, cảm ơn. Cảm ơn cho tôi biết tôi vẫn còn biết thương bản thân mình”
“Cô...đồ không biết lý lẽ”
“Ể, thế giới có công lý à?? Lý lẽ là gì? Giúp cô ăn no à??”
“Cô là đồ ăn bám”
Tác giả nghe đến đây có chút ngạc nhiên, liền sau đó lại mỉm cười, rút khăn tay từ trong túi của cô bạn, cầm lên che một bên mắt, vẻ mặt rất đau buồn, thống khổ_”Huhuhu, tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, huhuhu”
Sự thay đổi của tác giả khiến mọi người xung quanh đều khác ngạc nhiên, bắt đầu bàn tán về nữ chính.
Vai chính của truyện vẫn tiếp tục cầm khăn_”Tôi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-va-chuyen-tinh-ai-cua-mot-tac-gia/2460879/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.