Edit: Ryal
Cửa phòng đóng chặt, Diêu Cơ nghiêm mặt ngồi bên ngoài.
Cửa viện của thị cũng được khóa thật chặt, thi thoảng thị lại giương mắt lên ngó chừng như đang có tật giật mình.
Đây là lần cuối cùng. Thị thề, mình chỉ muốn để Khương Ngộ biết phụ nữ tốt nhường nào, để y đừng mê muội Ân Vô Chấp nữa, chỉ đến thế mà thôi. Thị không muốn giết Ân Vô Chấp để rồi khoảng cách giữa mình và Khương Ngộ lại sâu thêm.
Trong phòng, những tỳ nữ quỳ rạp cả xuống, dường như không có lệnh thì đến góc áo của y cũng chẳng dám chạm vào. Khương Ngộ cụp mắt, dù y đã hiểu ý đồ của Diêu Cơ nhưng vẫn không thể xác định thứ cảm giác khô nóng đang dần bốc lên trong cơ thể mình là gì.
Gặp chuyện gì không biết thì cứ nín thở tự sát là xong. Khương Ngộ nhanh chóng nín thở, quyết định kháng cự theo cách riêng của một tên lười.
Diêu Cơ nhấp một ngụm trà để giữ tỉnh táo, đứng dậy siết tay thành nắm đấm, cứ đi qua đi lại mãi.
Có lẽ vì sốt ruột nên chốc chốc thị lại ngó vào cửa phòng. Chắc Khương Ngộ không thích mấy ả kia đâu, thị bắt đầu hối hận, có phải mình lựa chọn chưa được tỉ mỉ không? Lẽ ra phải là những người xinh đẹp hơn nữa, trong sạch hơn nữa, có khi Khương Ngộ sẽ thích.
Thị nhắm mắt.
Dung nhan vô cùng giống với thị của thiên tử chợt loé qua trong đầu.
Mấy ả tỳ nữ kia không xứng với y.
Thị quay mặt sang phía khác. Thôi thì ít nhất chúng cũng được dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/363086/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.