Edit: Ryal 
Ít nhiều gì Khương Ngộ cũng hiểu được. 
Hôn quân dù là hôn quân nhưng tốt xấu gì cũng là Hoàng đế, sở hữu vạn dặm giang sơn và vô số kỳ trân dị bảo. 
Tiệc thưởng quế hôm nay là dành cho y, có vài cô gái tìm cách tiếp cận vì vinh hoa phú quý thì cũng chẳng có gì đáng trách. 
Nhưng... 
Cái cô tự dưng tòi ra giữa đường đòi thử ôm y này, nghiêm túc đấy hở? 
Y có lười đến mấy cũng không định để một cô nương yếu đuối bế mình đi. 
Khương Ngộ nghiêm mặt, lại nghĩ, rốt cuộc hôn quân Khương Ngộ cưới ai làm Hoàng hậu nhỉ? Họ Tả ư? 
Y vô thức liếc nhìn Tả Tiểu Thiền. Cô gái này mặc quần dài, trang điểm nhạt, dung nhan cũng hoa nhường nguyệt thẹn, tuy chưa biết là loại người gì nhưng vẻ ngoài thì ổn. 
Liệu có phải nàng ta không? 
Một bóng người bỗng chắn trước mặt y, Ân Vô Chấp nói chẳng chút do dự: "Tất nhiên là không được". 
Tả Tiểu Thiền ấp úng hỏi: "Tại sao thế ạ?". 
"Bệ hạ...". Ân Vô Chấp hơi dừng lại, rồi trầm giọng: "Bệ hạ mang thân thể ngàn vàng, sao có thể để người khác tùy tiện chạm vào được? Nếu người mà bị ngã thì là tội chém cả nhà, cô có gánh vác nổi không?". 
Sắc mặt Tả Tiểu Thiền chợt trắng bệch, nàng ta hốt hoảng: "Tiểu nữ đã đi quá giới hạn, xin bệ hạ tha tội". 
Khương Ngộ cũng không định làm khó một cô gái, nhưng sự cản trở của Ân Vô Chấp hôm nay khiến y hơi nghi ngờ. 
"Bệ hạ nhân từ, người sẽ không chấp nhặt với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/363049/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.