🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Ryal

Tang Phê nằm trên giường như đống bùn nhão.

Y nhíu mày thật chặt, môi mím lại, hàng mi dài ướt đẫm, khóe mắt như vương lệ, ngay cả cái mũi run run cũng đỏ ửng.

Biểu cảm như đang chịu đựng nỗi khổ cuộc đời.

Ân Vô Chấp quay sang nhìn Tề Hãn Miểu

Lão nói: "Hình như là, một khắc nữa... Bệ hạ bảo vậy".

Thêm một khắc nữa thì hết giờ Mão rồi.

Ân Vô Chấp nhìn cái đồng hồ cát trên bàn, lại nhớ tới những đại thần đang đứng đợi trong mưa, sắc mặt ngày càng tối sầm lại.

Hôn quân đúng là đáng ghét.

Mưa thế này, nhiều người như thế đến đây chờ từ khi trời còn chưa sáng, y lại nằm ườn ra ở đây chẳng chút vướng bận, chẳng lẽ không thèm quan tâm đến các bề tôi hay sao?

Lòng Tề Hãn Miểu cũng nóng như lửa đốt.

Lão thực sự không hiểu, sao thiên tử vẫn còn ngủ ngon lành được thế kia? Y không lo cho những vị quan đủ phẩm cấp đang đứng chờ chút nào hay sao? Giang sơn này sắp lâm nguy ư?

Một khắc ấy với Ân Vô Chấp và Tề Hãn Miểu đúng là dài dằng dặc.

Ân Vô Chấp bước ra cửa nhìn sắc trời, vì mưa nên tất thảy khuất sau màn mây đen, thi thoảng chớp chợt lóe.

Khi hắn quay lại nhìn Khương Ngộ, khuôn mặt nhăn nhó của y đã tĩnh lặng như lúc đầu, có lẽ do vừa thiếp đi.

Hắn bước tới cạnh giường, nhìn y chằm chằm.

Đúng một khắc sau, Ân Vô Chấp lập tức vén chăn lên, lạnh nhạt nói: "Hết giờ rồi".

Nếu không phải cha và thầy mình còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/363029/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.