Phòng tắm nhà họ Khương rất lớn, nhưng vẫn kém hơn một chút so với noãn các ở kiếp trước.
Khương Ngộ tự bước vào, tự cởi quần áo.
Rồi thản nhiên bước xuống bồn.
Một lúc sau có tiếng gõ cửa, Ân Vô Chấp nhìn y dò hỏi: "Có cần tôi giúp kì lưng không?".
Khương Ngộ chẳng đáp, Ân Vô Chấp coi như y đã đồng ý, bước vào cạnh bồn tắm rộng: "Tôi cũng xuống nhé".
Khương Ngộ vẫn không đáp, chỉ nhắm mắt, trông có vẻ rất hưởng thụ.
Ân Vô Chấp an tọa ở tít đầu bên kia, cũng nhắm theo rồi chỉ giây lát sau lại mở mắt.
Cậu cầm con vịt vàng nhỏ trên cạnh bồn bóp bóp, tiếng chút chít chút chít vang lên.
Khương Ngộ mở mắt: "Đừng làm ồn".
Ân Vô Chấp bơi tới cạnh y, con vịt vàng lại kêu chút chít. Nó bị thả vào trong nước, theo sóng nước dập dềnh mà va trúng ngực Khương Ngộ, cậu cầm thêm mấy con nữa thả xuống rồi nói: "Đây là ba, đây là mẹ, đây là anh lớn, đây là em bé nhỏ".
Khương Ngộ: "Thôi đi".
Ân Vô Chấp chui vào cạnh y: "Cậu bao tuổi rồi mà vẫn còn chơi mấy thứ này".
"Cậu chơi mà".
Ân Vô Chấp cầm con vịt lên bóp chút chít chút chít lần thứ ba, làm bắn cả nước lên mặt Khương Ngộ. Khương Ngộ: "...".
Y bực bội nhích sang một bên.
Bạn trai cũ thực sự là càng ngày càng quá đáng, còn dám cầm vịt bắn nước vào y nữa.
Y trốn thì Ân Vô Chấp đuổi theo, tay chân hai đứa đụng vào nhau, Khương Ngộ cũng cầm vịt lên bóp được mấy cái, nó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/1843681/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.