Edit: Ryal
Dưới đáy vực lặng như tờ.
Hạ Phàm nằm sõng soài một phía, quần áo chẳng còn ngay ngắn chỉnh tề.
Khương Ngộ hành động rất nhanh, từ lúc đứng dậy cho tới lúc ra tay, y hoàn toàn không để lộ sát khí.
Dù là bây giờ, trông y vẫn ủ ê và vô hại.
Hai tay y vòng sang hai bên, lầm bầm như ma quỷ: "Sao lại ép trẫm ra tay, người xấu, hủy hoại xương vai ngươi, hủy hoại xương cánh tay ngươi, hủy hoại xương cổ tay ngươi, hủy hoại...".
Hạ Phàm gào lên một tiếng thảm thiết: "Điện hạ...!".
Triệu Trừng lúc này mới hoàn hồn, dợm bước lên, đã thấy Ân Vô Chấp giơ tay xốc Tang Phê dậy.
Y níu lấy góc áo Hạ Phàm không buông, âm u nói: "Hủy hoại ngươi".
Ân Vô Chấp thẳng thừng cầm tay Khương Ngộ kéo về, mũi chân chợt nhún, dùng khinh công chạy vào rừng.
Giọng nói đầy giận dữ của Triệu Trừng vang lên từ phía sau: "Người đâu!! Đưa Hạ thiếu tướng về, lập tức tìm đại y chữa trị!".
"Những kẻ còn lại đuổi theo!!".
Triệu Trừng giận tới nỗi suýt điên lên.
Khương Ngộ dám hủy hoại thiếu tướng nước Triệu ngay trước mắt hắn ta. Quả thực y còn đáng sợ hơn trước, ngày trước ít ra hắn ta có thể thăm dò được ý nghĩ của y từ những biến chuyển trong hơi thở, nhưng lần này, rõ ràng một giây trước y vẫn còn ngoan ngoãn mặc cho người ta muốn làm gì thì làm, một giây sau...
Một giây sau, vẫn là cái vẻ ngoan ngoãn mặc cho người ta muốn làm gì thì làm ấy.
Nhưng khi ra tay thì lại vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-mot-ten-luoi-khong-thiet-song/1843661/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.