Hướng Vi hỏi thẳng: “Là cô làm đúng không? Bỏ tờ giấy vào túi áo của tôi.”
“Cô đang nói cái gì?" Cố Khanh cố gắng chối, giả vờ không biết Hướng Vi đang nói cái gì.
"Không cần diễn." Hướng Vi đánh gãy kỹ thuật diễn hơi khoa trương của Cố Khanh.
“Có lẽ cô không biết, trong mỗi phòng học đều có camera. Tôi phản ánh với nhân viên nhà trường mình bị mất di động, được lấy ra video khoảng thời gian đó, thấy tận mắt cô bỏ giấy ghi chép vào.”
A, nếu người ta đã có chứng cứ thì nói gì cũng vô nghĩa.
"Không sai!" Cố Khanh trực tiếp thừa nhận: “Là tôi bỏ vào.”
“Cô biết được cái gì? Cô đã nhìn thấy . . . tình huống lúc đó à? Tại sao cô không ngăn cản? Sau đó tại sao không đứng ra làm chứng?!” Hướng Vi cho rằng Cố Khanh nhìn thấy quá trình vứt xác tối hôm đó.
“Này này, cô đừng kích động!” Cố Khanh nghe Hướng Vi nói như thế liền biết là cô ta hiểu lầm, vội nói: “Tôi không thấy gì cả, hôm đó tôi sớm trở về ký túc xá đi ngủ.”
Hướng Vi nghe vậy hơi bình tĩnh lại, hỏi tiếp:
“Vậy tại sao cô biết trong hồ Tình Nhân có . . . có xác của Thanh Thanh?”
A, nên trả lời câu hỏi này thế nào đây?
Cố Khanh do dự.
Chẳng lẽ bảo cô nói thật là Vương Thanh Thanh chính miệng nói cho cô biết?
Nhìn ra Cố Khanh do dự, Hướng Vi lạnh lùng nói: “Nếu là lời nói dối thì cô đừng nói, tôi chỉ muốn biết chân tướng."
Biết Hướng Vi không dễ bị lừa, Cố Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-hang-ngay-cua-dai-su-huyen-hoc/4496899/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.