Edit: Huong August
Trương Thiến lúng túng cười với mọi người. Bước xuyên qua bọn họ đi tới bên cửa lớn, xách hành lý trở về phòng mình.
Ba mẹ Trương liếc mắt nhìn nhau, xem ra con gái của mình không phải không có ý tứ với người ta, nhưng nó cũng đã lớn, tất nhiên sẽ bắt đầu có mấy suy nghĩ đó… hiện tại không muốn nói gì với ba mẹ!
Mẹ Trương lắc đầu: “Chung quy là chuyện của nó, tôi thấy thằng bé kia cũng không phải là người xấu, cứ để mặc nó giải quyết.” Nói xong xoay người đi về phía phòng bếp, còn mấy món ăn chưa làm xong, nói thế nào đi nữa ngày con gái trở lại cũng muốn làm một bữa thịnh soạn.
“Tôi còn không biết sao, nói không lo lắng là được à, mới lên đại học đã có bạn trai, không để ý học tập thì làm thế nào?!”
“Đừng nói bừa, Thiến Thiến đã nói rồi, đó là bạn học Sơ Trung, lúc trung học không có mối nhân duyên nào. Vậy thì hiện tại có chuyện gì chứ.” Mẹ Trương từ phòng bếp ngó đầu ra, cầm cái xẻng trên tay uy hiếp.
“Biết, biết, tôi có thể nói gì chứ, tôi có biết gì đâu.” Ba Trương cảm thán một câu, chắp tay sau lưng vào nhà xem ti vi, “Làm cơm xong gọi tôi, tôi xem bóng đá.”
“Biết rồi, không để ông chết đói đâu.” Mẹ Trương nói thầm một câu, quay người lại tiếp tục nấu ăn.
Bên kia, khi ba mẹ Trương không tiện hỏi thì em trai Trương Thiến – Trương Thần Vũ dễ dàng nói ra.
“Chị, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-don-gian/2206427/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.