Lại lần nữa nhìn thấy tên yêu nghiệt đó, Trương Thiến bày tỏ mình bị kinh sợ rất lớn. Sau khi trở về từ toilet, cô không nói lời nào, cứ như vậy yên lặng ngồi đó,cho tới bây giờ còn không biến chuyển. Y có ý gì? Rốt cuộc có nhận ra cô hay không? Nụ cười kia ngụ ý điều gì chăng?
Thật ra với ngoạihình xinh đẹp của Trương Thiến, khi vừa bắt đầu đã có người muốn mời côlên hát, nhưng, bất hạnh là suy nghĩ của bọn hắn lại không cùng tần sốvới cô. Trương Thiến trừng mắt nhìn bọn họ, hiển nhiên tâm tư người tacăn bản không đặt ở đây.
Cuối cùng, Minh Dương chạy trốn vẫn bịngười ta kéo ra hát một bài, nhưng Trương Thiến bằng vào thần kinh thépvẫn ‘thật thà ngoan ngoãn’ ngồi ở chỗ đó đến khi tụ hội kết thúc.
Thật vất vả ra ngoài chơi một chuyến, dĩ nhiên không thể đơn giản đi về nhưvậy, mọi người thương lượng một chút, quyết dạo chợ đêm một vòng. Trongnam sinh có mấy bạn bày tỏ mình phải về, họ cũng không miễn cưỡng, dùsao bọn họ không phải quá thân quen, người ta không có nghĩa vụ kia,không phải sao.
Nhưng Tiểu Bạch và Vu Huy xung phong nhận việclưu lại, nói gì mà phải kiên trì đến nơi đến chốn, nhất định phải đưacác cô đưa trở về ký túc xá an toàn mới được.
Thật thân sĩ đấy.
Ngay sau đó mấy người được bọn Tiểu Bạch lái xe đưa đến chợ đêm thành phố J, chợ đêm rất phồn hoa, người cũng nhiều, mua bán đồ gì cũng có, tiếngmặc cả, tiếng thét, tiếng nói chuyện tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-don-gian/2206386/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.