Trương Thiến lấy lại tinh thần, vừa ngẩng đầu lên đã kinh hô: “Tôn Đông Mặc!”
Người ăn mặc ưu nhã, mặt mày nghiêm túc đứng trước mặt cô không phải là Tôn Đông Mặc mới gặp mặt cách đây không lâu sao?
Đến khi phát hiện mình vẫn còn dựa vào trong ngực hắn, Trương Thiến vội vàng lui về phía sau, lúng túng nói: “Cám ơn.”
Lúc nói chuyện với Hứa Hoan, Trương Thiến biết hiện tại Tôn Đông Mặc đang công tác ở thành phố D, nhưng sao bây giờ lại ở thành phố J?
Vừa nghĩ, cô đã lập tức nói ra miệng:
“Sao cậu lại ở đây?”
Tôn Đông Mặc nhíu mày, im lặng không lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn cô.
Lúc này Trương Thiến mới phát hiện giọng điệu của mình không đúng, nghe qua lại giống như đang hỏi hắn tại sao lại có mặt tại khách sạn bốn sao này. Nhưng có trời mới biết, cô chỉ đang kỳ quái sao hắn lại ở thành phố này thôi.
“Mình, mình, mình không có ý đó, ý mình là, sao cậu lại ở thành phố J?”
Tôn Đông Mặc nhìn sang bên cạnh, lúc này Trương Thiến mới phát hiện ra, bên cạnh hắn còn có người.
Đó là một người đàn ông cao lớn, dáng vẻ khỏe mạnh, ừ, phải nói là một người đàn ông có cơ bắp cường tráng.
“Theo bằng hữu tới đây.” Nghĩ một chút, lại giới thiệu: “Đây là Lâm Dương, bạn mình.”
“Xin chào, tôi là Trương Thiến.” Trương Thiến cẩn thận nắm tay anh ta, chỉ sợ chỉ cần anh ta không chú ý một chút, dùng quá nhiều sức sẽ làm đau thay cô.
“Tôi biết cô, cô là bạn học sơ trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-don-gian/20228/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.