Đây là đêm cuối cùng ba mẹ Trương ở cùng với Trương Thiến trong thành phố xa lạ này.
Mẹ Trương dặn dò một tràng dài, ba Trương hút thuốc xem TV trong phòng, dựng lỗ tai nghe mẹ Trương phát biểu, thỉnh thoảng chen vào một đôi lời, bày tỏ ông đồng ý với mẹ Trương.
Cho dù là đã nghe rất nhiều lần, nhưng Trương Thiến vẫn tỏ ra nghiêm túc bày tỏ nhất định sẽ nghe lời.
Cho đến khi ngủ thiếp đi, trong mộng vẫn xoay quanh những lời dặn dò của mẹ.
Hôm sau vừa rạng sáng, Trương Thiến đã bị tiếng cãi vã, gây gổ, ném vỡ đồ đạc ở sát vách đánh thức, rất nhanh ba mẹ Trương cũng tỉnh.
Ba Trương nhanh chóng thu thập, đi ra ngoài nhìn xem, sau khi trở lại cũng không nói gì, bảo mẹ Trương và Trương Thiến thu dọn đồ đạc, lát nữa sẽ đi.
Lúc còn trẻ ba Trương là một chàng trai tuấn tú, bây giờ trông vẫn phong độ như năm nào, rất khó nhìn ra dấu vết của tuổi tác, động tác nhanh nhẹn thu dọn mấy thứ xong xuôi rồi ra ngoài thanh toán tiền phòng.
Nhàn sự mạc quản (*Dù nhàn hạ cũng đừng quản chuyện người ta),đây là điều mà tối qua mẹ Trương nhắn nhủ với Trương Thiến.
Cho dù trong lòng tò mò đến đâu, Trương Thiến vẫn theo ba mẹ rời đi.
Buổi sáng, trước tiên làm thẻ ngân hàng ở thành phố J cho Trương Thiến, sau này phí sinh hoạt của cô sẽ đúng giờ được chuyển vào trong thẻ. Sau đó còn nạp vào một ít, thuận tiện cho việc mua đồ trên mạng về sau.
Dùng cơm trưa bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-don-gian/20224/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.