Bây giờ tiểu thuyết cũng không đa dạng phong phú như 5 năm sau.
Bắt đầu từ Sơ Trung (*Cấp 2) Trương Thiến đã thích xem tiểu thuyết, chỉ là lúc còn học Sơ trung chủ yếu lấy việc học làm chủ, đại khái thời gian dành để đọc truyện cũng ít. Phần lớn nội dung cũng chỉ xoay quanh mấy chuyện tình yêu học đường.
Đến khi thi lên cao trung, nhờ thành tích tốt, mẹ đặc biệt mua cho cô một máy vi tính, lần này tốt rồi, ngày nghỉ nào cũng đọc truyện. Còn nhớ rõ khi đó có một bộ tên là “Chỉ còn nỗi đau”, Trương Thiến mấy lần khóc đến quên trời đất vì mấy tình tiết ngược ái trong truyện. Nước mắt chảy ào ào nhưng vẫn kiên trì đọc.
Sau đó lên Cao trung (Cấp 3),vì phải học tiếng Anh, mẹ lại mua cho cô một máy dịch thuật. Thế là cô chuyển từ dùng máy tính thành máy dịch thuật, ở trường học có thể thỏa thích xem tiểu thuyết. Khi đó phần lớn là truyện huyền huyễn, có một trang web, một nhóm người viết một chương đến mấy triệu chữ, đọc hết sức thích ý
Đến lớp mười hai căn bản Trương Thiến học hành chẳng đâu vào đâu. May là căn bản của cô tốt, lần thi tốt nghiệp trung học đó, cô thi đậu vào Đại học Y thành phố J, bởi vì có nhiều lựa chọn trường Đại học, khi đó cô đã rất băn khoăn. Nhưng nghe nói học chuyên ngành gây mê nhẹ nhàng thoải mái, còn kiếm được tiền, lúc này mới điền nguyện vọng vào.
Lên Đại học, có điện thoại di động, điện thoại di động ngày ngày không rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-don-gian/20214/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.