Dư Huy _m thật sự chưa từng gặp người không biết xấu hổ như Tô Dật.
Vừa rồi còn từ chối rất quyết đoán, bây giờ lại nói ra những lời như vậy.
Dư Huy mì liếc nhìn Tô Dật.
Cho dù hắn đẹp như Phan An, tài như Bát Đẩu cũng không có gì ghê gớm, chẳng phải còn ế đến giờ hay sao!
“Tiểu Bạch, đi thôi!” Dư Huy_m đỡ Bạch Miểu Miểu đi ra ngoài quán bar.
Tô Dật cũng đứng dậy, hỏi: “Có cần đưa về không?”
Dù sao bây giờ cũng chưa muộn, phụ nữ đi đêm rất nguy hiểm.
“Không cần!” Dư Huy _m đỡ Bạch Miểu Miểu đến một lối đi nhỏ, vừa dứt lời, một thanh niên xăm kín tay, mỉm cười đứng chắn trước mặt bọn họ.
“Người đẹp, về sớm vậy? Có muốn ở lại uống hai cốc với anh không?”
“Tránh ra!” Dư Huy_m lạnh lùng nói. Thanh niên kia cười nói: “Chị gái rất có cá tính, tôi thích...” “Hự!”
Một tiếng rên vang lên, thanh niên kia im bặt.
Một tay đỡ Bạch Miểu Miểu, một tay vung quyền đánh mạnh vào bụng của thanh niên kia, tốc độ rất nhanh.
Lực của cú đánh này không nhỏ, thanh niên này còn có cơ bắp, nhìn rất rắn chắc, nhưng ăn một đấm này, đau đến mức không nói thành lời, ôm bụng ngồi xổm xuống.
“Cút!” Dư Huy_m lạnh lùng nói, đỡ Bạch Miểu Miểu đi ra ngoài.
Đồng bọn của thanh niên thấy vậy, lục tục đứng dậy, bộ dáng như hổ rình mồi.
Trương Đình cũng không chậm trễ, đi đến, lạnh lùng nói: “Lương Hổ, mấy người muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-do-thi-cua-truong-sinh-chi-ton/3688457/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.