Trước đây số lượng đồ sưu tầm trong bảo. tàng thành phố Thanh Châu không được coi là nhiều, nhưng những món di vật được phát hiện trên núi Tẩy Kiếm trong hai ngày trước đủ để khiến nơi đây trở thành viện bảo tàng đa dạng nhất, giá trị nhất trên toàn quốc, thậm chí là trên toàn thế giới.
Tô Dật đi dạo một vòng thì chẳng phát hiện ra món đồ di vật nào thú vị nữa, hắn chỉ có thể xác nhận được rằng tám mươi phần trăm đồ vật trong huyệt mộ của hẳn đều đang ở trong bảo tàng này.
"Cô xem xong chưa?" Hôm nay Tô Dật tới đây cũng coi như là để liếc nhìn lại những món đồ trước đây của mình một lần nữa, nếu đã bị lưu trữ cho người ta tham quan thì cứ để họ tham quan đi vậy.
"Vân chưa." Dư Huy Âm trả lời nhỏ: "Anh đọc hiểu được những chữ trên tấm bia đá đó thật ư?"
Tô Dật nhìn cô ấy cười không đáp, trong đôi mắt hän đầy ý cười.
Dư Huy Âm bị hẳn nhìn chòng chọc thì trong lòng hơi hoảng hốt, cô ấy giả vờ như tùy ý nghiêng đầu qua chỗ khác, nói với hẳn: "Không nói thì thôi, chỉ là tôi có hơi tò mò rốt cuộc chủ nhân của huyệt mộ trên núi Tẩy Kiếm có thân phận thế nào? Vì sao đồ vật trong mộ của hắn lại trải dài suốt mấy nghìn năm."
Tô Dật lạnh nhạt đáp: "Cái này thì ai mà biết được?"
"Anh nói xem liệu có người trường sinh bất tử không nhỉ?" Dư Huy Âm cũng nghe thấy mấy người Dương Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-do-thi-cua-truong-sinh-chi-ton/3688431/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.