Dư Huy Âm cũng không biết nên giới thiệu Tô Dật thế nào nên đành đáp: "Tên anh ta là Tô Dật."
"Tô Dật, đây là bạn của tôi, Bạch Thanh Nghiên."
Tô Dật gật đầu với Bạch Thanh Nghiên, cười nói: "Hàn trì nguyệt hạ minh, tân nguyệt trì biên khúc. Nhược bất đố thanh nghiên, khước thành tương ánh chúc. Cái tên của cô cũng khiến tôi nhớ tới một người."
"Hả? Anh vừa đọc bài thơ nào thế?" Bạch Thanh Nghiên nghi ngờ nhìn Tô Dật, chính bản thân cô cũng không biết nguồn gốc tên của mình, chỉ biết là ông nội đặt cho, mà nghe cũng rất hay.
Tô Dật suy nghĩ một lát rồi đáp: "Hình như tựa đề bài thơ này là "Nguyệt Trì", do một người tên Hàn Dũ viết, đó cũng là một người rất thú vị."
"Hàn Dũ sao?" Bạch Thanh Nghiên bừng tỉnh, cô ta cũng có chút hứng thú với người đàn ông có thể thuận miệng nói về ngọn nguồn tên của cô ta, chỉ là cô ta lại cứ thấy hản là lạ.
Ít nhất thì thanh niên trong thời đại ngày nay chắc là sẽ không hơi tí là lại ngâm thơ đâu.
Trong thoáng chốc, Dư Huy Âm cũng thấy hơi ngạc nhiên, nếu như nói Tô Dật biết ngưồn gốc tên cô ấy là vì hän đã chuẩn bị từ trước, vậy tên của Bạch Thanh Nghiên thì là sao đây?
Bài thơ này của Hàn Dũ cũng không gọi là nổi tiếng cho lắm, chẳng lẽ Tô Dật thật sự đọc thuộc thơ cổ từ cổ sao?
Thật sự thì bây giờ không có nhiều những người có sở thích như vậy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-do-thi-cua-truong-sinh-chi-ton/3688426/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.