Lúc đầu Dư Huy Âm thực sự cho rằng Tô Dật đang nói dối, việc mới từ trong núi ra gì đó chỉ là lời nói dối để khơi dậy sự hứng thú của cô ấy.
Nhưng hai người đã đi một mạch, những câu hỏi mà Tô Dật đặt ra thực sự quá thiểu năng.
Nếu Tô Dật thực sự muốn tán tỉnh cô ấy thì biểu hiện như vậy đúng là điểm trừ quá lớn.
Lại nghĩ đến tấm chứng minh nhân dân mới mà ông nội làm cho hẳn, cô ấy cảm thấy nửa tin nửa ngờ.
Dư Huy Âm và Tô Dật đi dạo đến một cửa hàng điện thoại di động ở làng đại học, không khỏi hỏi: “Anh... muốn mua điện thoại di động không?”
Tô Dật đã trả lại điện thoại cho cô ấy, khi Dư Huy Âm hỏi hắn vấn đề này, hắn nhẹ nhàng nói: “Tôi không có tiền, cái này chắc chắn rất đắt đúng không.”
Ha! Dư Huy Âm cười lên, cô ấy đương nhiên biết Tô Dật không có tiền, chẳng lẽ cô ấy hỏi hắn muốn mua điện thoại di động hay không mà còn để hẳn trả tiền sao?
“Cũng không đắt lắm đâu” Dư Huy Âm nói đùa: “Cùng lắm thì tôi cho anh mượn trước, khi nào anh có tiền thì trả lại cho tôi”
“Vậy được!" Tô Dật nghiêm túc nói: “Số tiền cô đã tiêu cho tôi ngày hôm nay cứ nhớ kỹ, khi nào có tiên tôi sẽ trả lại cho cô.
“Được được được! Anh mau đi vào trong chọn điện thoại di động đi, tôi còn hẹn người khác đi viện bảo tàng đó” Dư Huy Âm đã hoàn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-do-thi-cua-truong-sinh-chi-ton/3688423/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.