Cơm nước xong, cha mới biết Hà Hoa lại đi ra suối, hoảng sợ mắng lên, “Vài ngày trước con mới rơi xuống nước, tại sao lại đi nghịch nước rồi hả?”
Hà Hoa vội vàng lôi kéo ống tay áo ca ca đi qua, “Cha, con đi giặt quần áo. Người yên tâm, sau này con sẽ không nghịch ngợm gây chuyện nữa, con ở nhà nấu cơm giặt giũ cho người và ca ca, cho gà vịt ăn. Cha, mỗi ngày người khổ cực như vậy, trước kia nữ nhi không hiểu chuyện, về sau nhất định sẽ hiếu thuận với người. Ca ca cũng nói sẽ đọc sách thật tốt, về sau thi Trạng Nguyên cho người Quang Tông Diệu Tổ đấy.”
Quý Quân có chút khờ, còn chưa có phản ứng kịp, bị Hà Hoa nhéo hai cái, mới có chút khó xử nói: “Cha, con muốn thi Trạng Nguyên, nhưng mà. . . . . . Cũng muốn xuống đất làm việc, một mình người quá mệt mỏi rồi.”
Ai, đứa nhỏ ngốc này, làm sao lại thành thật giống như cha hắn vậy?
Hà Hoa thở dài.
Quý lão cha một tay ôm một đứa, nghẹn ngào nói: “Được, tốt! Các con đều là đứa bé ngoan của cha. Nương con trên trời có linh thiêng, chắc hẳn cũng sẽ phù hộ cho các con. . . . . .”
Hà Hoa nghe thấy trong lòng đau xót, vội vàng lấy chút chủ đề bát quái của nhóm tức phụ ra nói đùa, ba người nói lung tung một lát, cha liền thúc giục nàng đi ngủ, Quý Quân cũng sờ sờ đầu, nói muốn nàng đi nghỉ trước.
Buổi chiều Hà Hoa ngủ hơn nửa ngày, cực kì tỉnh táo, nhưng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-tren-nui-cua-nong-phu/177330/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.