Đường thôn là đường đất, đi trên đó sẽ bị bụi bám đầy mu bàn chân, nếu như trời mưa, cả con đường nhỏ đầy bùn lầy không chịu nổi, tuy nhiên những đóa hoa tươi vẫn nở ven đường, cỏ mọc xanh biếc, uốn lượn một đường, xen lẫn hoa dại, trong gió nhẹ nhàng đung đưa.
Đường Hà ở thời đại này thích ứng rất khá, nàng tiếp thu toàn bộ trí nhớ của ‘Đường Hà’, vui buồn yêu ghét, có đôi khi nàng sẽ hoảng hốt, nghĩ tới nàng và ‘Đường Hà’ vốn chính là một người đi? Trang Chu Mộng Điệp, ở hiện đại sinh hoạt, ở thời đại này lại là cuộc sống ‘Đường Hà’.
Vô luận như thế nào, Đường Hà đều yêu quý sinh mạng, nàng nghĩ phải sống tốt, nàng xuyên qua thời đại này là thời bình, mọi người chung sống với nhau, người dân tương đối chất phác. Bần mà không tiện (nghèo mà không hèn),làm vất vả mới có ăn, Đường Hà rất hài lòng, ít nhất tinh thần và vật chất đều được bảo đảm.
“Tiểu Hà!”
Bị cắt đứt suy nghĩ, Đường Hà ngẩng đầu, nhìn về phía có tiếng chào, chính là Trương Thanh Trúc. Tân nương tử đang đứng cạnh hắn, chính là Tạ Tuyết Mai. Hai người đang định đi đâu, trên vai đều khiêng quốc. Có lẽ là tức giận Trương Thanh Trúc lên tiếng chào hỏi nàng, Tạ Tuyết Mai lôi hắn đi, nhưng kéo không nhúc nhích, giận chó đánh mèo, hung hăng trừng nàng.
“Sớm thế”! Đường Hà nhàn nhạt chào hỏi, không dừng lại, tiếp tục đi về phía ngoài thôn.
“Đi cắt cỏ cho heo à?” Trương Thanh Trúc có chút ngượng ngùng hỏi, hắn biết ‘Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/174747/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.