Nhân sinh trừ chết, vô đại sự. Cho dù mỗi đêm Từ thị nghĩ đến tài sản trong nhà tích góp mười mấy năm, qua một đêm tiêu tán, không khỏi đau lòng, thở dài thở ngắn, nhưng ba nhi tử an toàn trở về nhà, đây cũng là trong cái rủi có cái may.
Mọi người Chu gia dùng cớ này miễn cưỡng mình, dưới nhẫn nại trầm mặc, cuộc sống từ từ trở lại quỹ đạo bình thường. Chu Nam Sinh theo lẽ thường, đi bán hàng với Chu lão, xã giao với thương nhân, Chu Đông Sinh theo lẽ thường, đi thu hàng với thê tử, Từ thị nhàn rỗi thì giẫy cỏ, tưới rau. Đường Hà bụng lớn, chỉ làm chuyện đủ khả năng với mình. Lã thị không có đường lui, đáy lòng quyết tâm, ép mình dung nhập vào thôn trang, dần dần học theo Từ thị làm việc nhà nông, bắt đầu có khuôn có dạng một nông phụ.
Tựa như giống những lời Đường Hà nói, nhân sinh nơi nào không có phong cảnh đây? Nếu trong nội tâm nàng nhàn tình, sau cơn mưa trời lại sáng, ruộng lúa trải dài, chiều xuống, con bò gặm cỏ dại ven đường, cũng có thể khiến mình thanh thản tự tại.
Vận mệnh an bài mình ở cuộc sống này, vì vậy cứ tận lực khai quật cuộc sống tốt đẹp này.
Mặc dù nguyên khí tổn thương nặng nề, phục hồi lại rầm rộ như bình thường cần rất nhiều thời gian, nhưng trên phương diện kinh tế. Chu gia so với gia đình khác, tình hình tốt hơn nhiều lắm. Thu nhập chính của gia đình khác là làm ruộng, cùng lắm lúc rảnh rỗi đi làm việc vặt kiếm tiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611933/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.