Nắng sớm mờ mờ.
Nông thôn sáng mùa hè hơi lạnh, hơn một năm nay, Chu Nam Sinh mới được ngủ một giấc ngon lành, không bị quấy nhiễu. Ánh nắng chiếu xiên qua cửa sổ, hắn đã tỉnh.
Nữ tử bên cạnh còn ngủ say.
Chu Nam Sinh ngồi dậy, trong ánh sáng mờ ảo, ôn nhu nhìn khuôn mặt nàng. Một lúc sau, hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn nàng.
Đường Hà hô hấp nhẹ nhàng, hiển nhiên còn đang ngọt ngào trong giấc mộng, bị hắn hôn nhẹ quấy nhiễu, vô thức lấy tay gạt ra.
Chu Nam Sinh khẽ nở nụ cười, vẫn còn sớm, hắn nằm xuống, cẩn thận nhấc cao đầu nàng, kê tay xuống dưới.
Lúc trước bọn họ ngủ, nàng luôn chui vào ngực hắn, lấy cánh tay hắn làm gối. Sau nữ nhi, nhi tử liên tiếp ra đời, ban đêm nàng phải chăm sóc hài tử, vì muốn hạn chế quấy nhiều hắn, nàng không ôm hắn ngủ nữa.
Đặc biệt sau khi sinh nhi tử Lượng Lượng, ban đêm thường ngủ không yên, không phải tự nhiên nỉ non khóc, thì chính là giống tiểu trư, nhất định phải ngậm đầu vú, mới an ổn ngủ ngon.
Lâu lắm rồi Đường Hà không được ngủ ngon. Năm ngày trước Lượng Lượng tròn một tuổi, nàng quyết tâm ôm con cho bà nội, tránh cho hài tử ngủ cùng nàng, không thể cai sữa.
Một năm này, Đường Hà bị hành hạ quen, cho dù hài tử không ngủ cạnh, ban đêm tỉnh lại mấy lần, hai ba ngày nay mới cải thiện.
Nhưng một bàn tay to tác oai tác quái trên ngực nàng, mân mê chà xát, nàng giãy dụa tỉnh lại, “Đừng đụng vào ngực! Đừng đụng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611931/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.