Chu Đông Sinh nhìn thoáng qua sắc mặt lão gia tử và cha mẹ, quay đầu trách mắng: “Không cho hài tử ăn, ồn ào cái gì chứ?”
Dương thị bị nam nhân quở trách, khóe miệng dừng lại, nhìn mọi người im lặng trên bàn cơm, chỉ cảm thấy trong ngực một cỗ khí tức, thả chén cơm sang bên cạnh ghế, ôm lấy tiểu nữ nhi, đi tới bên cạnh tiểu nhi tử đang ngồi ăn cơm trên bàn, một tay vuốt đầu nhi tử, hỏi lão gia tử, “Người nói tháng giêng cho Khoai Tây oa đi học, người còn giữ lời không?”
Chu lão gia tử gật đầu, “Chờ dịp tết này kiếm được nhiều tiền, sẽ cho Khoai Tây oa đi học.”
“Vạn nhất tết không kiếm được thì sao?”
Khi Dương thị lên tiếng phản đối, Chu lão gia tử và phu thê Chu lão lạnh mặt, giờ nghe lời này của nàng, sắc mặt càng thêm khó coi, Từ thị trách mắng: “Đại tẩu, có người nguyền rủa chuyện làm ăn nhà mình sao?”
Nhưng Dương thị đã bất cứ giá nào rồi, hoàn toàn mặc kệ phụ huynh tức giận, tiếp tục nói: “Tất nhiên con hi vọng nhà ta tài nguyên cuồn cuộn, tiền vào như nước, nhưng làm ăn có thua lỗ, có lợi nhuận, chính là lợi nhuận cũng chia ra lợi nhuận nhiều, lợi nhuận ít, mấy năm trước nhà ta đã có tết kiếm được ít tiền. Nói đến năm nay, tháng này còn và Đông Sinh thu hai nghìn cân hàng, vẫn chưa trả tiền, lão gia tử nói chúng ta có hai trăm lượng bạc, đã bao gồm tiền trả tiền hàng chưa?” Nàng quay sang lão gia tử không đáp, lại chuyển hướng sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611910/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.