Đường Hà lựa lời khuyên hồi lâu, Chu thị lắc đầu, nói bà một mình ở đây tự tại rồi, đến nhà bọn họ ở không quen, Đường Hà không thể làm gì khác hơn là đè xuống không đề cập tới, nghĩ sau này có cơ hội sẽ từ từ khuyên.
Sau khi Đường lão bộc phát, đám người Tần thị không có hành động nào khác, người một nhà Đường Hà không thể nào biết được, bọn họ giống như bình tĩnh trước cơn bão xảy ra, thần kinh căng thẳng mấy ngày, sau đó chuyện cứ như vậy, rất nhanh mà qua đi, không có đoạn kết.
Chẳng qua trên đường gặp một ít người trong nhà Lúc bá, đối phương rốt cuộc cũng có bộ dáng tươi cười, bọn nhỏ cũng sẽ khiếp đảm, đông cứng vấn an các trưởng bối.
Thê tử Đường Đại Giang, Ngô thị khiêng tới một túi lớn khoai lang cho bọn họ. “Đây là khoai nhà mình, rất ngọt, Thất thúc Thất thẩm đừng ghét bỏ đồ rẻ tiền.”
Nhiều năm qua, đây là lần đầu Lục phòng tặng đồ cho bọn họ, phu thê Đường lão thụ sủng nhược kinh, liên tục nói khoai lang ngon, có thể lấp đầy bụng, lại luống cuống tay chân, kín đáo đưa cho Ngô thị rất nhiều đồ đáp lễ.
Ngô thị trong lòng cảm khái.
Đêm hôm đó, sau khi Đường lão đi, Tần thị và Đường Bảo Phúc không phải không giận dữ, nói thẳng muốn lên từ đường kiện nhi tử bất hiếu, là Đường Đại Giang lạnh như băng nhắc nhở, “Lên từ đường, gạo mì không có, thịt heo, rau quả không có.”
“Hắn dám!” Đường Bảo Phúc giơ chân.
“Tại sao không dám?” Đường Đại Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611872/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.