Trước khi Đường lão ra cửa, đồ ăn đã bày trên bàn rồi, ông nói mọi người ăn trước đừng chờ ông. Lý thị từ lúc ông ra cửa đứng ngồi không yên, nhiều lần nhìn ra phía cửa, ăn cũng ăn không vô, nói để bọn nhỏ ăn trước.
Cha mẹ chưa ngồi vào bàn, bọn tiểu bối không dám ăn trước. Trừ Đào Đào còn nhỏ, không kiên nhẫn đói, Tống thị cho bé ăn trước nửa chén súp, những người khác cùng nhau chờ Đường lão trở lại.
Mắt thấy bóng đêm càng ngày càng đậm, vẫn chưa thấy bóng dáng Đường lão, Lý thị cảm thấy trên ghế như có châm, đứng ngồi không yên.
“Mẹ, cha đi làm gì?” Đường Hà thấy mẹ nàng bộ dáng thấp thỏm, đứng dậy rót một chén nước nóng cho mẹ, “Người chậm rãi uống miếng nước đã.”
Lý thị cầm lên chén nước, vừa cầm lên lại để xuống, “Cha con đi tìm bà nội, nói với bà chúng ta muốn cùng bà Tam quay về Chu gia nhặt cốt cho ông cố ngoại. Ôi, ta thật lo không được!”
Đường Hà đứng phía sau bà, vuốt lưng cho bà, “Nói hai câu chuyện, cha hẳn là sẽ trở lại.”
“Sẽ không đơn giản như vậy,” Lý thị kết luận, bà nội của con ta hiểu, lúc này chuyện lớn như vậy, khéo bọn họ lột da cha con mất…”
Nói chưa dứt lời, Đường lão đi vào cổng viện, Lý thị đứng lên kêu, “Cha nó…”
Huynh muội Đường Hà đứng dậy muốn đi ra ngoài đón ông. Đường lão khoát tay, tự mình vào đường sảnh rồi trực tiếp đi vào phòng, không nhìn mọi người, chỉ nói: “Mọi người ăn cơm đi, ta đi nằm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611870/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.