Ngày hôm sau Đường Lý thị nói chuyện mang heo đến Chu gia tạ lễ với bọn tiểu bối.
Đường Hà biết phu thê Đường lão rất tiết kiệm, trong nhà mỗi người ăn một quả trứng gà đã làm cho Đường Lý thị đau lòng hồi lâu, lúc này hào phóng mang mười mấy cân thịt heo làm tạ lễ, thật làm người ta kinh ngạc, nhưng người dân nông thôn tâm tư thuần phác, đối với ân tình cứu mạng, tạ ơn lấy lễ trọng là chuyện hợp tình hợp lý.
Đường Tiểu Sơn hơi bất an, vì mình mà cha mẹ hao tổn gia tài, nhưng thái độ người nhà với việc mình được cứu mừng rỡ nhiều hơn trách cứ gây họa. Hắn tâm tính thiếu niên, biết tuần trước người một nhà muốn đến nhà người ta, cái này có thể rời thôn đi chơi, lại biết rõ muốn gặp mặt Chu Nam Sinh cảm tạ, đau lòng rất nhanh không thấy, trong lòng chỉ còn lại mong đợi và mừng rỡ.
Đường Tống thị ở một bên cúi mặt, trong nhà quanh năm suốt tháng, gặp dịp mới có thể nhìn thấy thịt heo, một con heo nuôi hơn một năm, không nói xuất chuồng bán được nhiều bạc, chính là đại tràng và tiết heo, đã đủ trong nhà ăn mặn được nhiều ngày. Nuôi một con heo, muốn cắt cỏ cho heo ăn, dọn dẹp chuồng heo, người trong nhà dường như phải xoay như chong chóng, kết quả vì tiểu thúc ham chơi, nói không có là không có, trong ngực nàng nóng bỏng, rốt cục không nhịn được mở miệng phản đối: “Mẹ, heo quá đáng giá, bắt hai con gà mái làm tạ lễ, con thấy không khác nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-sau-khi-xuyen-qua/1611854/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.