Đợi vị Ngũ đại nhân kia đi hẳn, Võ Đại Hổ liền sai người ấn đám kẻ gây sự xuống, mỗi tên đánh năm mươi trượng, chờ chúng chỉ còn nửa cái mạng thì lại phái người đưa thẳng đến doanh trướng của Ngũ đại nhân kia.
Chỉ tiếc là Ngũ đại nhân ấy quyết tâm giữ sự tức giận đến cùng, ngay cả mặt Võ Đại Hổ cũng không chịu gặp, mặc cho hắn đứng ngoài nói hết một lượt.
Võ Đại Hổ ngược lại chẳng lấy đó làm phiền, dù sao những gì cần nói hắn đã nói rồi, người kia có phản ứng hay không là việc của người ta, hắn quản không nổi mà cũng chẳng muốn quản, vốn dĩ về sau cũng chẳng định có thêm giao tình gì.
Bọn họ nghĩ vậy cho đơn giản, nhưng đến ngày hôm sau, khi Mục Hãn Mặc chủ động tới hỏi thăm chuyện hôm qua thì họ mới biết thân phận của Ngũ đại nhân kia không hề tầm thường.
Nghe xong đại khái, Mục Hãn Mặc khẽ cười khổ, giải thích:
"Ngũ Khắc là đại tướng theo ta đã lâu, tính tình ngông cuồng bất kham nhưng lại vô cùng trung thành, năng lực cầm binh tác chiến cũng cực giỏi, vì vậy uy vọng trong quân doanh rất cao. Tất nhiên ta nói vậy không có ý gì khác, ngươi cứ việc đối xử với y như ngươi thấy, chỉ là..."
"Nếu thực sự làm lớn chuyện, ta sẽ không thiên vị bất cứ bên nào nhưng cũng sẽ không điều tra đến nơi đến chốn. Khả năng lớn nhất là hai bên mỗi bên ăn năm mươi trượng cho xong. Với chuyện này, tốt nhất các ngươi nên chuẩn bị tâm lý."
Võ Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690831/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.