Khi nhìn thấy cảnh này, Võ Đại Hổ cũng có cùng suy nghĩ, trong lòng thấy vô cùng may mắn vì Tống Thanh Hàn lúc trước kiên quyết giữ ý mình. Bởi nếu để hắn chọn, e là sẽ vì nghĩ đến chỗ ăn ở cho cả đại gia đình mà chọn một nơi cách bờ nước không xa nhưng có khoảng đất rộng rãi.
Thế nhưng, cách bờ nước một quãng với việc ở ngay sát bên bờ nước, khác biệt lại chẳng khác nào một bên là trời, một bên là đất.
Người thợ kia cảm thán xong liền không chần chừ nữa, lấy dụng cụ từ sau lưng xuống, chọn loại đất cần thiết, trộn với nước hồ rồi chậm rãi bắt tay làm gạch để dựng nhà.
Nếu là xây cho bản thân, có lẽ hắn chỉ cần nhà đất là đủ. Nhưng vì là xây cho nhà của Võ Đại Hổ nên hắn tuyệt đối sẽ không làm qua loa, bởi Võ Đại Hổ bây giờ đã là bộ mặt của nhóm người Thanh Mộc họ.
Quả đúng là trong vô hình, bọn họ đã tự tạo thành một "phe riêng". Tuy giờ chưa bộc lộ rõ rệt, nhưng ngày tháng trôi qua, sự khác biệt và khoảng cách giữa các phe chắc chắn sẽ dần hiện ra.
Giống như con người, lúc bận rộn thì chẳng ai buồn hóng chuyện người khác, nhưng một khi rảnh rỗi thì ngay cả chuyện chẳng liên quan tới mình cũng có thể bàn tán rôm rả.
Thấy ai cũng bận rộn làm việc, Tống Thanh Hàn không có gì để giúp, lại đang mang thai nên liền nói với Võ Đại Hổ một tiếng rồi chậm rãi đi ra ngoài.
Trước đây cậu không để ý lắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690829/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.