Thủ lĩnh quân y rất muốn nói "không thể", nhưng khi đối diện với hơn chục ánh mắt cùng lúc đổ dồn về phía mình, cổ họng như bị siết chặt, dù cố thế nào cũng không thốt ra lời ấy được.
Hắn gượng gạo gật đầu, đưa tay sờ mũi, ấp úng:
"Có thể thì có thể... chỉ sợ là chẳng ai rảnh tay làm, cho nên..."
Tống Thanh Hàn hơi khựng lại, bình thản bế người kia lên, vừa bước ra ngoài vừa nói:
"Vậy lát nữa ta tự làm."
Dù những người ở đây có lẽ chẳng để tâm việc ở chung với một tử thi, nhất là khi đó từng là huynh đệ chí thân của họ, nhưng Tống Thanh Hàn vẫn phải nghĩ đến ảnh hưởng khác, bèn đem thi thể ra ngoài.
Thư Lạc khẽ thở dài, lấy rượu của Tống Thanh Hàn khử trùng tay mình, nhận lấy dao mổ, lặng lẽ bắt đầu ca phẫu thuật cho người kế tiếp.
Thủ lĩnh quân y đứng bên cạnh trở nên vô cùng bức bối, như thể không khí trong trướng ngày một nóng lên, sắp thiêu cháy cả người.
Một trướng toàn người bận rộn, chỉ riêng hắn là đứng không, trông chẳng khác nào kẻ dư thừa.
Cuối cùng, hắn không chịu nổi nữa, ghé sát Tống Thanh Hàn nói nhỏ:
"Ta đi chuẩn bị việc hỏa táng."
Chờ Tống Thanh Hàn gật đầu, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm, cắm đầu chạy ra khỏi trướng, như thể có thứ gì đáng sợ đang bám sát sau lưng.
Khi xử lý xong trướng này, trời đã hoàn toàn tối. Thủ lĩnh quân y bưng ba hộp tro cốt, do dự nói với Tống Thanh Hàn:
"Ngươi thật sự muốn đến những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690758/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.