Thấy Tống Thanh Hàn đã hiểu rõ mọi chuyện, đứa con lai cũng không nói nhiều, chỉ buông một câu:
"Hắn tên là Mục Hãn Mặc, là cô nhi của bộ lạc Lang Nha, dự định mượn ba huynh đệ sinh ba kia để khống chế bộ lạc Nguyệt Nha, sau đó từ từ tính kế lâu dài."
Ba câu này đúng là những điều mà ba huynh đệ sinh ba trước đó đã nhờ Tống Thanh Hàn hỏi giúp, không ngờ còn chưa kịp mở miệng, đứa con lai đã tự nói ra.
Tống Thanh Hàn gật đầu, bỗng nhớ tới sắc mặt lúc rời đi của Mục Hãn Mặc, liền thuận miệng hỏi:
"Lúc hắn đi trông tâm trạng có vẻ không tốt, là vì sao vậy?"
Đứa con lai khẽ cười, lắc đầu nói:
"Chắc là vì ta nói cần thời gian suy nghĩ thêm mới nói cho hắn biết vị trí của ba huynh đệ sinh ba, cho nên hắn có phần không hài lòng. Chỉ là ta lo hắn sẽ đoán ra ba người kia đang ở đây, dù ta đã cố tình dẫn suy nghĩ hắn đi chệch hướng rồi."
Câu trả lời ấy cũng không nằm ngoài dự đoán của Tống Thanh Hàn, nên cậu chỉ dặn hắn yên tâm, nếu có chuyện gì, cậu sẽ nghĩ cách giải quyết.
Nếu Mục Hãn Mặc thật sự bắt đầu nghi ngờ, chắc chắn sẽ tìm cách thử thăm dò. Khi đó, họ chỉ cần "binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn" là được.
Chỉ lo thời gian không còn nhiều, nếu không sớm quyết định được cách xử lý ba huynh đệ sinh ba, thì cả cậu và Võ Đại Hổ đều sẽ phải ra tiền tuyến.
Rời khỏi phòng đứa con lai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690720/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.