Từ biệt La Hải Vận xong, Tống Thanh Hàn không nghĩ ngợi gì thêm, liền cất bước đi thẳng về phía nơi ở của Hòa Ninh.
Thực ra cho dù không phải vì chuyện xin giúp đỡ, cậu cũng định đến gặp Hòa Ninh một chuyến, báo lại tình hình gần đây của đứa con lai, cùng với tin tức về ba đứa trẻ sinh ba.
Tuy rằng Hòa Ninh không nắm thực quyền tại Thành Nguyệt Bán, nhưng thân phận và địa vị của y lại ở nơi ấy. Trên vai còn gánh vác sứ mệnh hòa thân, bất kể là vị quan nào cũng đều phải nể mặt y vài phần. Bằng không, chiếc mũ ô sa đội trên đầu sẽ chẳng biết giữ được bao lâu.
Quen đường quen nẻo bước vào phủ của Hòa Ninh, thấy y đang nằm trong đại sảnh ngăn bằng màn lụa xanh, vừa xem múa vừa nghe ca, Tống Thanh Hàn không nhịn được mà khẽ cười khổ một tiếng.
Nếu cậu và Hòa Ninh không thân thiết, e rằng sẽ cho rằng hành vi của y chẳng khác nào "trong cửa son rượu thịt bốc mùi, ngoài đường người chết cóng phơi xương". Thế nhưng chính vì hiểu rõ tính tình của Hòa Ninh, nên cậu lại thấy hết thảy đều rất đỗi bình thường.
* 朱门酒肉臭,路有冻死骨 (zhūmén jiǔròu chòu, lù yǒu dòngsǐ gǔ) : " trong cửa son rượu thịt bốc mùi, ngoài đường người chết cóng phơi xương" đây là thành ngữ chỉ sự tương phản tàn khốc giữa giàu và nghèo, phê phán xã hội bất công. Xuất xứ từ bài Thất bộ thi của Đỗ Phủ. Bởi nếu không có chốn dung thân như phủ đệ này, thì mấy người đang ca múa trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690718/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.