Khi thấy món đồ Võ Đại Hổ mang về, Tống Thanh Hàn khẽ "Ồ" một tiếng, trong mắt hiện lên một tia tò mò.
Chiếc ống trước mặt, bảo là trong suốt thì không hẳn, mà bảo là không trong thì đứng gần vẫn có thể nhìn thấy cảnh vật phía đối diện.
Chỉ với độ trong suốt như vậy thôi, Tống Thanh Hàn đã cảm thấy rất hài lòng. Thế nhưng khi sờ vào chất liệu của ống, cậu lại không khỏi cau mày:
"Bằng thủy tinh hả?"
Vật này trông giống như dạng thô sơ của kính mờ, nhưng lại cứng cáp hơn một chút, điều đó thể hiện rõ qua độ dày của nó.
Võ Đại Hổ vốn không biết "thủy tinh" là thứ gì, nên chỉ sững lại chốc lát rồi liền giải thích:
"Thứ này bọn ta phát hiện trong một lò nung gốm, nghe nói là sản phẩm vô tình tạo ra trong lúc nung. So với những thứ khác, cái này xem như là phù hợp nhất với yêu cầu của ngươi, nên ta đã bảo họ dựa theo hình dạng ngươi nói mà làm thêm một cái nữa."
Thấy gương mặt Võ Đại Hổ đầy vẻ mệt mỏi, Tống Thanh Hàn sao lại không hiểu hôm nay hắn vì việc của mình mà đã chạy ngược chạy xuôi không biết bao nhiêu nơi. Trong lòng dâng lên sự cảm động, cậu siết chặt chiếc ống trong tay, gật đầu nói:
"Mai ta sẽ thử, chỉ cần cẩn thận một chút, biết đâu sẽ thành công."
Lời này không chỉ là để an ủi Võ Đại Hổ, mà cũng là để tự an ủi chính mình. Dù sao thì thời gian cậu còn lại thật sự chẳng còn bao nhiêu. Đã nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690707/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.