Võ Đại Hổ bật cười, vươn tay ôm cậu vào lòng, cưng chiều nói:
"Ngươi đến gây chuyện còn không biết, nói gì đến vô lý làm càn. Có phu lang như thế, ta còn mong chờ gì hơn nữa chứ?"
Tống Thanh Hàn vòng tay ôm lấy eo hắn, tựa đầu vào lồng ngực rắn chắc kia, lặng lẽ nghe nhịp tim đều đặn khiến người ta an lòng, chỉ cảm thấy vô cùng ngọt ngào, hận không thể khiến thời gian dừng lại ở khoảnh khắc này.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, Võ Đại Hổ nghiêm mặt hỏi:
"Ngươi định chữa trị cho vị Mộc bang chủ kia thế nào?"
Nếu là trước kia, có lẽ hắn sẽ không can dự vào chuyện của Tống Thanh Hàn, nhưng lần này thì khác. Bệnh tình của Mộc Thanh Phong nghe đã biết không dễ trị, nếu không đã chẳng phải tìm qua bao nhiêu đại phu mà vẫn không có kết quả. Dù Tống Thanh Hàn nói mình có chút nắm chắc, hắn vẫn muốn biết rõ chi tiết, xem có thể giúp đỡ được gì không.
Thấy Võ Đại Hổ thực lòng muốn biết, Tống Thanh Hàn cũng không giấu giếm, nói thẳng:
"Một phần chức năng thận của hắn đã bị mất, chất cặn và lượng nước dư thừa tích tụ trong thận, không thể tự bài tiết ra ngoài. Cho nên việc ta phải làm là chế tạo một thiết bị, để cơ thể hắn có thể bài tiết như người bình thường."
Nói đến đây, không biết nghĩ tới điều gì, cậu khẽ thở dài, chậm rãi nói:
"Dùng phương pháp dẫn độc qua máu thì nơi này không làm nổi, đành thử cách dẫn độc qua màng bụng xem có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690705/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.