Khi Tống Thanh Hàn thấy bốn đại hán kia đi thẳng xuống đài, hướng về phía người vừa lên tiếng khiêu khích, trong lòng cậu mơ hồ đã đoán được điều gì đó, chỉ là còn chưa dám chắc.
Nhưng Thư Lạc thì lại to gan hơn nhiều, đảo mắt nhìn quanh rồi ghé sát vào Tống Thanh Hàn, thấp giọng nói:
"Bọn họ định để hắn trực tiếp nếm thử uy lực của rắn bạc vương. Chậc, chậc... đúng là hoạ từ miệng mà ra."
Tống Thanh Hàn nhàn nhạt liếc y một cái, môi không động, nhẹ giọng nói:
"Đã biết là hoạ từ miệng, còn muốn đích thân thử hả?"
Vẻ mặt Thư Lạc lập tức cứng đờ, vội vàng ngồi thẳng người, mím chặt môi, làm ra vẻ như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra, ánh mắt nghiêm túc nhìn lên đài.
Người kia đến khi bị bốn đại hán chế trụ mới ý thức được sắp xảy ra chuyện gì, không nhịn được kêu gào:
"Các ngươi làm gì đấy? Lão tử là công tử của huyện lệnh! Có gan thì động vào ta thử xem! Cha ta sẽ khiến các ngươi...... ưm ưm...ưm..."
Chưa kịp nói ra mấy lời khó nghe hơn, người trên đài đã tiện tay chộp lấy tấm vải đỏ vừa phủ trên rương lúc nãy, nhét mạnh vào miệng hắn.
"Quy củ ở chỗ chúng ta, xưa nay chưa từng bị ai phá vỡ. Vị đại nhân đây đã muốn biết lời tại hạ nói có thật hay không, thì tại hạ đương nhiên phải thoả mãn mong muốn ấy rồi."
Nói xong, hắn phất tay ra hiệu, đám đại hán lôi kéo tên kia, từ từ ép cổ hắn xuống sát mặt rương.
Rắn bạc trời sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690699/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.