Võ Đại Hổ thấy sắc mặt của vị công tử kia càng lúc càng khó coi, cảm giác bất an trong lòng càng thêm rõ rệt. Chỉ là còn chưa kịp mở miệng, đối phương đã siết chặt nắm tay, trông như núi lửa sắp phun trào, giận dữ quát lên:
"Bắt hắn lại! Ta phải bắt hắn trả giá!"
Đám đại hán kia dường như ngây ra một lúc, liếc nhìn ánh mắt của chủ tử, cuối cùng vẫn luyến tiếc đứng dậy, giơ tay múa chân, nhào tới phía Võ Đại Hổ.
Nói là tấn công, nhưng bọn họ chẳng khác nào đám trẻ con chơi trò đánh trận giả, cứ sắp chạm vào Võ Đại Hổ thì lại rút lui, khiến sắc mặt hắn càng thêm quái dị.
Thực ra cũng không thể trách bọn họ được, là vì khi nãy Võ Đại Hổ gây cho họ chấn động quá lớn. Phải biết rằng, cho dù bọn họ có liên thủ đi chăng nữa, cũng chưa chắc khống chế nổi năm con ác khuyển kia, vậy mà Võ Đại Hổ chỉ một thân một mình, đã giết sạch cả năm con, nhìn qua còn chẳng th* d*c lấy một hơi, hỏi sao họ không sợ cho được.
Võ Đại Hổ thấy mình chỉ thuận tay vung một cái, còn chưa chạm vào thân người đối phương, mà bọn họ đã như đạn bật, ngã văng ra lăn lóc, ôm lấy sườn, vẻ mặt đầy không thể tin nổi. Hắn nhíu mày, không nhịn được trầm giọng nói:
"Đủ rồi! Các ngươi còn định dây dưa tới bao giờ? Chúng ta chỉ đến tìm nơi tổ chức võ thí, dọc đường có người chỉ hướng này, chúng ta không suy nghĩ nhiều nên mới đi tới đây. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685721/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.