Nghe hắn nói xong, trong mắt Võ Đại Hổ ánh lên một tia giễu cợt.
Giúp hắn chỉ là cái cớ, muốn chiếm được cảm tình của Từ Tử Dục mới là thật đi?
Có điều Tống Thanh Hàn vốn cũng đã lên kế hoạch để Tiêu Lẫm có được Từ Tử Dục, nên Võ Đại Hổ cũng chẳng thèm dây dưa, khi sắp về đến nhà liền đem lý thuyết "hoa tươi, nhẫn kim cương và bữa tối dưới ánh nến" mà Tống Thanh Hàn nói, thuật một lượt cho Tiêu Lẫm nghe.
Tiêu Lẫm hiển nhiên không lĩnh ngộ được nhanh như Võ Đại Hổ, nghe xong thì mặt đầy nghi hoặc, thấy nhà Võ Đại Hổ đã ngay trước mắt, đành cười gượng, vội vàng nói:
"Không biết tại hạ có thể mặt dày xin được gặp thẳng phu lang của Võ huynh, hỏi han một phen? Chỉ làm phiền một nén hương thôi. Nếu việc này thành, cả nhà Võ huynh chính là đại ân nhân của Tiêu mỗ, ngày sau nếu có chuyện cần giúp đỡ, cứ việc mở lời."
Hắn thực sự là quá sốt ruột rồi, đến mức chẳng cân nhắc xem đối phương có cần mình giúp đỡ thật hay không, đã vội tung ra tấm bánh vẽ này rồi.
Võ Đại Hổ không nói một lời, mở cửa viện, để mặc Tiêu Lẫm nôn nóng xông vào, chạy thẳng tới trước mặt Tống Thanh Hàn, nhỏ giọng xin chỉ điểm.
Tống Thanh Hàn thấy Tiêu Lẫm còn "đầu gỗ" hơn cả Võ Đại Hổ thì không khỏi cạn lời, nhưng rồi cũng đành hiểu cho hắn. Dù sao thì nam nhân ở thế giới này có thể coi là kiểu "thẳng nam" tiêu chuẩn, cậu cũng không nên kỳ vọng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685686/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.