Nơi đầu tiên họ đến nằm ở góc tây bắc của châu phủ, khu này tụ tập đông đúc tiểu thương cùng những kẻ lưu manh du đãng, khung cảnh hơi bừa bộn nhưng cũng cực kỳ náo nhiệt. Khi họ vừa đặt chân tới, âm thanh huyên náo đã vang dậy khắp nơi, tiếng rao hàng không ngớt bên tai.
Dù mới ăn sáng không lâu, nhưng khi nhìn thấy đủ loại món ăn vặt bày biện phong phú trên đường, Tống Thanh Hàn lập tức cảm thấy bụng lại sôi réo.
Võ Đại Hổ nhìn vào mắt cậu là đã đoán ra ngay tâm tư, hắn bật cười hỏi:
"Muốn ăn gì à? Nếm thử tay nghề của người ở châu phủ xem sao."
Tống Thanh Hàn do dự một chút, rồi khẽ sờ vào mớ ngân phiếu cất trong ngực áo, lập tức có thêm can đảm. Cậu lần theo mùi hương thơm nhất, đi đến trước một xe hàng bán đồ chiên.
Thấy có khách ghé lại, người bán hàng hồ hởi chào mời:
"Khách quan thích vị gì? Ngọt hay mặn?"
Tống Thanh Hàn liếc mắt nhìn Võ Đại Hổ, khẽ đáp:
"Ngọt một chút đi."
"Được luôn! Vậy ngài thích nhiều dầu hay ít dầu?"
"Ít dầu thôi."
Nghe xong, người bán liền nhanh nhẹn gói hai xiên bánh mật chiên* vào túi giấy da bò, nhiệt tình đưa qua:
* 糖油粑粑 (táng yóu bāba) là một món bánh chiên phủ mật ngọt, đặc sản nổi tiếng ở vùng Hồ Nam (Trung Quốc). "Ngài nếm thử cái này xem, đảm bảo ăn một lần là mê luôn!" Kỳ thực, Tống Thanh Hàn đối với mấy món ăn lạ lạ xung quanh còn tò mò hơn. Dù sao loại bánh ngọt như bánh mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685670/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.