Trên đường trở về, Tống Thanh Hàn và Võ Đại Hổ lần lượt chào hỏi từng người, từ Tần gia gia đến Lai Phúc cùng những người thân quen khác. Sau khi nhận được những lời chúc tốt lành, hai người mới quay về nhà.
Cả hai cùng thu dọn xong hết những hành lý cần thiết, cắt một đoạn dây quả la hán, gom thêm ít hạt giống tiêu, thì là và đại hồi. Phòng trường hợp đến châu phủ mà nơi đó không có, họ còn có thể tự mình trồng lấy.
Chuẩn bị xong xuôi, Võ Đại Hổ một mình lên trấn, đến chào đám đồ tể, thông báo chuyện sắp rời đi, đồng thời mang đến mẻ gia vị cuối cùng cho bọn họ.
Dù đám đồ tể nửa tin nửa ngờ trước tin này, nhưng vẫn nhiệt tình vơ vét hết số gia vị còn lại. Dù sao gia vị cũng không dễ hư, trữ nhiều một chút cũng chẳng thiệt gì.
Bán xong đợt hàng cuối, Võ Đại Hổ rẽ sang tiệm thuốc Hồi Xuân Đường. Vừa hay hôm đó La đại phu cũng đang ra ngoài chẩn bệnh, thế là hắn liền vẽ sơ đồ chỉ vị trí của quả la hán trên núi sau cho La đại phu, đồng thời cũng báo với ông việc mình và Tống Thanh Hàn sắp rời khỏi nơi này.
Việc báo cho La đại phu là quyết định mà hắn và Tống Thanh Hàn đã cân nhắc kỹ lưỡng. Dù sao thì quả la hán cũng khác với gia vị, đây là một loại thảo dược có công hiệu thực sự. La đại phu lại đánh giá rất cao vị thuốc này, nếu vì họ rời đi mà khiến Hồi Xuân Đường thiếu mất một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685667/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.