Người đàn ông mập mạp nghe vậy, trong mắt thoáng qua một tia tuyệt vọng.
Tống Thanh Hàn thấy thế thì không đành lòng, nhẹ giọng hỏi:
"Ngươi đang cần gấp lắm sao? Có thể tới mấy sạp thịt mua tạm của đám đồ tể cũng được mà."
Người đàn ông lắc đầu, giọng lộ vẻ chán nản:
"Ít quá, không đủ dùng. Ta cần nhiều hơn chỗ đó nhiều. Dù sao đến được nơi này cũng chẳng dễ dàng gì... Nếu không vì chuyện đó, ta cũng chẳng tới đây làm gì. Ai biết lần sau là khi nào? Có khi... đây là lần cuối cùng cũng nên."
Tống Thanh Hàn khẽ nhún vai, tỏ ý lực bất tòng tâm, đang định rời đi thì khóe mắt chợt liếc thấy vết hằn nơi cổ tay người kia.
Võ Đại Hổ thấy Tống Thanh Hàn đột nhiên dừng bước, quay đầu hỏi:
"Sao vậy?"
Tống Thanh Hàn liếc nhìn hắn, rồi thăm dò nói:
"Nhà chúng ta không phải còn dư một gian phòng sao? Hay là để hắn theo chúng ta về, đợi khi nào làm xong gia vị thì đưa cho hắn luôn?"
Người đàn ông mập nghe vậy, đôi mắt lập tức bừng sáng trở lại, vẻ mong mỏi và nôn nóng hiện rõ trên khuôn mặt, hồi hộp chờ đợi câu trả lời từ Võ Đại Hổ.
Nếu là những nam nhân khác, nghe thấy nhà mình có sinh nam định mời một người lạ mặt về ở cùng, chắc chắn sẽ nổi giận lôi đình. Nhưng Võ Đại Hổ chẳng nghĩ ngợi gì nhiều, dứt khoát nói:
"Được thôi. Ngươi có muốn về thôn với chúng ta không?"
Thấy hắn hỏi ý mình, người đàn ông mập mạp lập tức gật đầu lia lịa, miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685647/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.