Cách xử lý gia vị nhìn chung cũng khá giống nhau, chỉ khác là đem đi phơi khô hay sấy lửa cho khô mà thôi.
Nhưng vì thì là và hạt tiêu đều là loại hạt nhỏ, số lượng lại nhiều, nên hai người phải bận rộn suốt cả buổi chiều mới làm xong, xử lý toàn bộ số gia vị làm ra thành sản phẩm khô hoàn chỉnh.
Chỉ dựa vào mùi hương, Võ Đại Hổ thật sự không thể tưởng tượng nổi thì là và hạt tiêu sẽ có hương vị thần kỳ đến mức nào.
Vừa hay Tống Thanh Hàn đang chuẩn bị nấu cơm tối. Để Võ Đại Hổ có thể cảm nhận rõ ràng mùi vị của thì là và tiêu, cậu đặc biệt đem thịt khô nấu cho mềm ra, rồi xiên vào que, đặt lên lửa nướng lại.
Thì là có thể rắc trực tiếp lên thịt, còn tiêu thì nên giã thành bột rồi mới rắc sẽ ngon hơn.
May mà Tống Thanh Hàn đã tính trước, bảo Lai Phúc mua từ trấn về một cái cối giã tay nhỏ.
Cậu đưa tiêu cho Võ Đại Hổ, bảo hắn cho vào cối nghiền thành bột, sau đó dùng thìa nhỏ xúc nửa thìa, rắc đều lên xiên thịt.
Thịt gấu đã được ướp kỹ bằng đại hồi, hành, gừng, tỏi nên mùi vị vốn dĩ đã thơm ngon, nhưng khi kết hợp thêm tiêu và thì là, hương thịt lại như được nâng lên thêm một tầng nữa, khiến ai ngửi thấy cũng không thể cưỡng lại được.
Võ Đại Hổ nuốt nước miếng ừng ực, cổ họng khẽ chuyển động.
Tống Thanh Hàn bật cười, đưa xiên thịt cho hắn, lúc hắn đang ăn thì nhẹ giọng giới thiệu:
"Xiên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685643/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.