Tống Thanh Hàn không nói quá nhiều lời an ủi với Tần gia gia, bởi cậu hiểu rất rõ, Tần gia gia là một người quật cường tự lập, ông ấy sẽ chẳng thể nào cam tâm để người khác giúp đỡ quá nhiều.
Vậy nên lần này, cậu nhất định phải chữa lành đôi chân cho Tần gia gia.
Đang lúc trầm ngâm suy nghĩ về vật liệu thay thế thạch cao, Võ Đại Hổ bỗng từ ngoài bước vào, tay xách theo mấy tấm ván.
Tống Thanh Hàn liếc nhìn qua, khó hiểu hỏi:
"Cái này dùng để làm gì vậy?"
Võ Đại Hổ ghép sơ mấy tấm ván lại, rồi giải thích:
"Ngươi chẳng phải nói muốn cố định chân gia gia lại sao? Tuy không có cái gọi là 'thạch cao' gì đó của ngươi, nhưng cách này cũng có thể làm được."
Tống Thanh Hàn thoáng ngẩn người, đến khi nhìn rõ hình dáng mấy tấm ván thì ánh mắt sáng lên.
Cậu sao lại không nghĩ ra chứ? Đúng là đã quá quen phụ thuộc vào mấy thứ hiện đại rồi. Kỳ thực hồi còn học đại học, cậu cũng từng được dạy phương pháp dùng ván gỗ để cố định chân, chỉ là bao năm qua không dùng tới, sớm đã quên sạch.
Thấy cậu không phản đối, Võ Đại Hổ chủ động cầm rượu lên khử trùng mấy tấm ván, rồi cẩn thận ướm thử lên chân Tần gia gia, quay đầu hỏi:
"Cố định trực tiếp luôn phải không?"
Tống Thanh Hàn được hắn nhắc nhở, liền dùng vải gạc quấn thêm mấy lớp quanh chân Tần gia gia, sau khi chắc chắn sẽ không bị cấn đau bởi mấy tấm ván, mới nói:
"Giờ có thể rồi, chỉ cần cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685641/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.