Vấn đề này quá mức nhạy cảm, Ngô Bình Lang không tiếp lời, chỉ khẽ nói:
"Đại Hổ đã có phu lang rồi, chuyện này e rằng không thể."
Hướng Thiên Ca thấy ông không mắc câu, mí mắt khẽ rũ xuống, giọng trầm thấp:
"Có phu lang thì đã sao? Không phải vẫn có thể hưu được sao? Huống chi lại là một kẻ không biết giữ mình, không hiểu phép tắc như vậy..."
Ngô Bình Lang liếc y một cái đầy kinh ngạc, suy nghĩ một lát, rồi lắc đầu:
"Đây là chuyện nhà của Đại Hổ, chúng ta không nên nhúng tay quá nhiều, để hắn tự quyết định vẫn hơn."
Lúc này, Hướng Thiên Ca cuối cùng cũng thấu hiểu tâm trạng của Mai Khê Lâm - vẻ mặt giả vờ bình thản của ông ta lúc này như khẽ nứt một vết.
Cái tên Ngô Bình Lang này, quả thật cố chấp đến mức đáng giận. Cứng đầu không chịu đổi ý, vậy mà cũng có thể làm trưởng thôn được sao?
Ngay lúc bầu không khí đang rơi vào ngõ cụt, Mai Khê Lâm bỗng từ trong phòng bước ra, dáng vẻ đoan trang mà dè dặt, khẽ gật đầu chào Hướng Thiên Ca một cái, sau đó quay sang dịu dàng nói với Ngô Bình Lang:
"Tướng công, ta lại cảm thấy chuyện của Đại Hổ, chúng ta không thể không quản."
Ngô Bình Lang hơi cau mày, song vẫn giữ giọng điềm đạm:
"Chúng ta đang bàn chuyện, ngươi vào nghỉ ngơi một chút đi."
Nhưng Mai Khê Lâm lại chẳng hề có ý lui bước, y tiếp lời một cách kiên quyết:
"Ngươi thử nghĩ xem, Đại Hổ lớn lên trong cái hoàn cảnh như thế, nói khó nghe một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685619/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.